SỰ KHÁC BIỆT GIỮA NGƯỜI THÀNH CÔNG VÀ NGƯỜI RẤT THÀNH CÔNG
The Difference Between Successful and Very Successful People
Chúng ta đều thích trở thành những anh hùng lý tưởng, những người đàn ông hay phụ nữ siêu phàm, giết chính mình bằng cách nói “có” với tất cả mọi người, ngủ bốn tiếng một ngày và cố gắng để mọi thứ ăn khớp với nhau. Nhưng bạn biết không, làm việc như vậy sẽ để lại hậu quả như thiếu sáng tạo, trí nhớ và hiệu suất giảm, v.v
Gần đây tôi có gặp gỡ một giám đốc rất tài năng và là người rất nỗ lực, tôi hỏi anh ta, "Dạo này anh thế nào?" Anh ta đã cho tôi một danh sách những việc đang làm: đi du lịch, cập nhật tình hình kinh doanh, thay đổi nghề nghiệp và vô số các hoạt động với con cái. Nghe thì có vẻ như đây là một cuộc sống bận rộn nhưng thỏa mãn.
Sau đó, tôi lại hỏi anh ta, "Thực sự thì anh thế nào?" Và tại thời điểm đó, anh ta trở nên xúc động và trút hết những điều thực tế đã diễn ra trong cuộc sống: căng thẳng, sự buồn bực khi cố cân bằng mọi thứ, cảm thấy rằng mình không có thời gian để thực sự suy nghĩ hay chơi đùa với con trẻ hay tận hưởng bất cứ điều gì trong số đó. Tóm lại (một cách nhẹ nhàng tình cảm): lịch trình của anh ta thì luôn được lấp đầy nhưng cuộc sống thì không được tận hưởng trọn vẹn. Nói một cách đơn giản hơn là anh ta và hầu hết chúng ta đã và đang lừa dối chính mình.
Chúng ta đều thích trở thành những anh hùng lý tưởng, những người đàn ông hay phụ nữ siêu phàm, giết chính mình bằng cách nói “có” với tất cả mọi người, ngủ bốn tiếng một ngày và cố gắng để mọi thứ ăn khớp với nhau. Bạn có thường xuyên nghe mọi người nói, "Giờ tôi đang rất bận!” hay không? Nó gần như một lời khoe khoang trá hình.
Nhưng đó là một huy hiệu danh dự vô dụng mà thôi. Nó bóp chết khả năng suy nghĩ và sáng tạo của chúng ta. Mặt khác, nó kìm sự cần cù, cản trợ mọi người không đóng góp được hết sức mình. Dưới đây là một vài lầm tưởng về thành công khiến chúng ta không thể trở nên cực kì thành công.
LẦM TƯỞNG 1: NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG NÓI, "NẾU LÀM ĐƯỢC, TÔI SẼ LÀM”
Sự thật: Người rất thành công kén chọn khi lựa chọn công việc.
Như Warren Buffet nói, "Sự khác biệt giữa những người thành công và những người rất thành công là những người rất thành công nói không với hầu như tất cả mọi thứ."
Như tôi đã viết trong một bài cho Harvard Business Review, điều này có nghĩa là, "Không phải là tuỳ tiện nói không, mà có mục đích, chủ ý, và có chiến lược loại bỏ những thứ không cần thiết. Không chỉ loại bỏ kế hoạch họp mặt một năm một lần, mà bạn cần liên tục giảm việc không cần thiết, tập trung và đơn giản hóa. Bạn không chỉ cần loại bỏ những thứ rõ ràng lãng phí thời gian, mà phải sẵn sàng bỏ qua những cơ hội thật sự tuyệt vời. Rất ít người có can đảm sống theo nguyên tắc này, nhưng chính chúng tạo nên sự khác biệt giữa người, công ty thành công với người hay công ty rất thành công.
LẦM TƯỞNG 2: NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG NGỦ BỐN TIẾNG MỘT ĐÊM
Sự thật: Người rất thành công nghỉ ngơi hợp lý để đạt được hiệu suất cao nhất.
Trong nghiên cứu nổi tiếng của K. Anders Ericsson về các nghệ sĩ violin, được Malcolm Gladwell phổ biến thành "quy tắc 10.000 giờ," Anders thấy rằng những nghệ sĩ violin giỏi nhất dành nhiều thời gian tập luyện hơn so với các học sinh khá giỏi. Nhưng mọi người ít biết rằng yếu tố quan trọng thứ hai tạo nên sự khác biệt giữa nghệ sĩ violin giỏi nhất với nghệ sĩ violin giỏi thực ra là giấc ngủ. Các nghệ sĩ violin giỏi nhất trung bình ngủ 8,6 giờ trong 24 giờ.
LẦM TƯỞNG 3: NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG NGHĨ CHƠI BỜI LÀ LÃNG PHÍ THỜI GIAN
Sự thật: Người rất thành công thấy rằng vui chơi cần thiết cho sự sáng tạo.
Hãy nhớ đến Ken Robinson, ông đã dành cả đời nghiên cứu về sự sáng tạo trong trường học. Ông đã quan sát thấy rằng thay vì thúc đẩy sự sáng tạo thông qua việc vui chơi, trường học thực sự giết chết sự sáng tạo: "Chúng ta đã tự bán mình cho mô hình giáo dục kiểu “thức ăn nhanh”, và nó đang vắt kiệt tinh thần và năng lượng của chúng ta như thức ăn nhanh đang phá hoại cơ thể của chúng ta. Trí tưởng tượng là nguồn gốc của mọi thành tựu của con người. "
LẦM TƯỞNG 4: NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG LÀ NHỮNG NGƯỜI ĐẦU TIÊN TRẢ LỜI CÂU HỎI
Sự thật: Người rất thành công là những người biết lắng nghe.
Như người ta vẫn nói, người nói nhiều nhất không phải lúc nào cũng có nhiều thứ để nói nhất. Người biết lắng nghe sẽ nắm bắt được câu truyện thực sự. Họ tìm thấy dấu hiệu trong lời nói. Họ lắng nghe những điều không nói ra.
LẦM TƯỞNG 5: NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG TẬP TRUNG VÀO VIỆC CẠNH TRANH
Sự thật: Người rất thành công tập trung vào những gì họ có thể làm tốt.
"Huấn luyện viên dẫn dắt các đội bóng thắng nhiều trận nhất ở Mỹ" tên là Larry Gelwix, ông là cựu huấn luyện viên trưởng của đội bóng bầu dục Highland High School. Đội bóng của ông đã thắng 418 trận và chỉ thua 10 trận trong 36 năm. Một trong những câu hỏi then chốt ông muốn cầu thủ của mình đặt ra là “Bây giờ điều quan trọng là gì?” Ông không muốn các cầu thủ của mình bị phân tâm với những gì đội bóng khác đang làm. Ông muốn họ chơi trận bóng của chính họ.
Tuần trước, tôi đã dạo qua thăm quan thư viện Tổng thống Kennedy ở Boston, Massachusetts. Một trong những câu trích dẫn ở đây khiến tôi chú ý. John F. Kennedy nói, "Kẻ thù lớn của sự thật thường không phải dối trá, âm mưu, giả tạo và thiếu trung thực, mà là sự lầm tưởng, ngoan cố và thiếu thực tế.”
Sự lầm tưởng này đã ăn sâu vào cuộc sống hiện đại: người thành công là người tài giỏi, có định hướng và kháo khát chiến thắng và nổi tiếng. Họ được thưởng vì tinh thần sẵn sàng làm, thực hiện. Họ tin rằng làm nhiều còn hơn không. Tôi gọi những người này là thiếu thực tế.
Tuy nhiên, có một anh hùng mới trong câu chuyện của chúng ta. Cô hỏi, "Điều gì là quan trọng?" và sẵn sàng loại mọi thứ khác. Ông nói không với các hoạt động ít quan trọng hơn để có thể tập trung hết sức cho ít thứ nhưng quan trọng. Nó là một con đường cần có sự can đảm. Nó có thể yêu cầu việc đánh đổi giữa danh tiếng trong thời gian ngắn và tôn trọng trong lâu dài. Nó mang đến sự kiểm soát tốt hơn và thậm chí là niềm vui. Và đó chính là điều làm nên sự khác biệt giữa người thành công và cực kỳ thành công.
Tác giả: GREG MCKEOWN
Entrepreneur
Nguồn dịch: Saga
I recently met with a capable and driven executive and asked him, “How are you?” He gave me a rapid-fire answer of all of the things he was doing: travelling, business updates, career changes and his children’s innumerable activities. It sounded like an intense but satisfying life.
Then I asked him again, “How are you really?” And the moment I did, he became emotional and the reality of his life just flooded out of him: his stress, his frustration of trying to juggle it all, his sense that he had no time to really think, or play with his children or enjoy any of it. The (cute) summary is this: his schedule was always filled but his life wasn’t fulfilled. What is less cute is the idea that he, and many of us, have been sold a bill of goods.
We’ve been sold on a heroic ideal of the uber-man and super-women who kill themselves saying yes to everyone, sleeping four hours a night and straining to fit everything in. How often have you heard people say, “I am so busy right now!” But it almost seemed like a back-door brag.
But it’s a bogus badge of honor. It suffocates our ability to think and create. It holds otherwise hard working, capable people back from our highest contribution. Below are a few of the myths of success that hold us back from becoming very successful.
Myth 1: Successful people say, “If I can fit it in, I should fit it in.”
Truth: Very successful people are absurdly selective.
As Warren Buffet is credited with having said, “The difference between successful people and very successful people is that very successful people say no to almost everything.”
As I wrote in a piece for Harvard Business Review, this means, “Not just haphazardly saying no, but purposefully, deliberately, and strategically eliminating the nonessentials. Not just once a year as part of a planning meeting, but constantly reducing, focusing and simplifying. Not just getting rid of the obvious time wasters, but being willing to cut out really terrific opportunities as well. Few appear to have the courage to live this principle, which may be why it differentiates successful people and organizations from the very successful ones.”
Myth 2: Successful people sleep four hours a night.
Truth: Very successful people rest well so they can be at peak performance.
In K. Anders Ericsson’s famous study of violinists, popularized by Malcolm Gladwell as the “10,000 hour rule,” Anders found that the best violinists spent more time practicing than the merely good students. What is less well known is that the second most important factor differentiating the best violinists from the good ones was actually sleep. The best violinists averaged 8.6 hours of sleep in every 24 hour period.
Myth 3: Successful people think play is a waste of time.
Truth: Very successful people see play as essential for creativity.
Just think of Sir Ken Robinson, who has made the study of creativity in schools his life’s work. He has observed that instead of fueling creativity through play, schools actually kill it: “We have sold ourselves into a fast-food model of education, and it’s impoverishing our spirit and our energies as much as fast food is depleting our physical bodies. Imagination is the source of every form of human achievement.”
Myth 4: Successful people are the first ones to jump in with an answer.
Truth: Very successful people are powerful listeners.
As the saying goes, the people who talk the most don’t always have the most to say. Powerful listeners get to the real story. They find the signal in the sound. They listen to what is not being said.
Myth 5: Successful people focus on what the competition is doing.
Truth: Very successful people focus on what they can do better.
The “winningest coach in America” is Larry Gelwix, the former Head of the Highland High School rugby team. His team won 418 games with only 10 losses in over 36 years. One of the key questions he challenged his players to ask was “What’s important now?” He didn’t want his players getting distracted with what the other team was doing. He wanted them to play their own game.
Last week I took a tour of the Kennedy Presidential Library in Boston, Massachusetts. One of the quotes there grabbed my attention. John F. Kennedy said, “The great enemy of the truth is very often not the lie, deliberate, contrived and dishonest, but the myth, persistent, persuasive and unrealistic.”
The myth here is celebrated in modern culture: it’s someone who is capable, driven and wants to win and be popular. They have been rewarded for their willingness to take it all on, fit it all in and just make it happen. They believe doing more is better than doing less. I call this type of person a Nonessentialist.
Still, there is a new hero in our story. She asks, “What is essential?” and is willing to eliminate everything else. He says no to the less important activities so they can give themselves fully to the few things that really matter. It is a path that takes courage. It may require making the tradeoff between short-term popularity and long-term respect. It leads to a greater sense of control and even joy. But as an added benefit it also seems to be the thing that distinguishes the successful from the very successful.
COMMENT