Tin tức
18 Aug 2021

COACHING PRESENCE LÀ GÌ? LÀM SAO ĐỂ CÓ ĐƯỢC NĂNG LỰC HUẤN LUYỆN NÀY?

Trong những năm làm huấn luyện viên khai vấn và cố vấn huấn luyện, tôi nhận thấy rằng nhiều học viên phải đối mặt với Năng lực cốt lõi số 8 trong khung năng lực ICF, đó là khả năng “tạo nhận thức”. 

Mục đích thực sự của các cuộc trò chuyện trong huấn luyện là tạo ra không gian để khách hàng có thể khám phá những gì mà họ chưa từng nhận thức về bản thân, công việc cũng như những khía cạnh khác trong cuộc sống. Thông thường, sẽ có một khoảng cách giữa vị trí hiện tại của khách hàng và nơi mà họ mong muốn đạt tới. Huấn luyện viên đóng một vai trò quan trọng để nhận thức được xây dựng, để khách hàng có thể rút ngắn lại khoảng cách đó và đi tới kết quả mong ước. 

Với tư cách là một huấn luyện viên và cũng là người lắng nghe rất nhiều các phiên huấn luyện, tôi luôn vui mừng khi khách hàng nhận thức ra, điều này làm tăng năng lượng tích cực trong họ và họ sẽ biết phải làm gì tiếp theo. Đó thực sự là một phần thưởng tuyệt vời cho những người làm huấn luyện như tôi: chứng tỏ nhận thức được khai mở đã trở thành hành động được trao quyền.

Đối với những huấn luyện viên gặp khó khăn trong việc giúp khách hàng có được nhận thức, thì việc tập trung vào năng lực cốt lõi khác trong khung năng lực ICF - đó là COACHING PRESENCE (tạm dịch: Sự có mặt trong giây phút hiện tại) - có thể là chìa khóa giúp các Huấn luyện viên phát triển kỹ năng.

COACHING PRESENCE

Năng lực cốt lõi của Coaching Presence là sự kết nối giữa huấn luyện viên và khách hàng. Điều này liên quan đến sự hiện diện đầy đủ, hoàn toàn có ý thức và trong mối liên hệ tự nhiên với khách hàng.

Huấn luyện viên cần thực hành để có thể thuần thục kỹ năng này: VD, lắng nghe bằng tất cả tâm trí khi KH nói về những thành công cũng như thất bại. Người huấn luyện cần lắng nghe ở nhiều cấp độ cùng một lúc - ngôn từ họ sử dụng, giọng điệu, ngôn ngữ cơ thể của họ thể hiện điều gì, những cảm xúc mà họ có thể đã trải qua, lời bộc bạch và niềm tin về hoàn cảnh của chính họ. Cách suy nghĩ và hành vi của KH cần được cảm nhận bằng tất cả các giác quan bao gồm cả việc tiếp xúc trực tiếp. Sau đó, bạn cần phân biệt xem những điều bạn cảm nhận được có phải là cảm nhận chủ quan của bạn hay là điều bạn muốn chia sẻ với khách hàng. Nếu bạn đang có cảm nhận chủ quan nhất định, và bạn thấy rằng khách hàng có thể nghe hoặc cảm nhận được điều đó, thì bạn cần tách biệt những định kiến của bạn với khách hàng.

BẮT ĐẦU VỚI VIỆC TỰ NHẬN THỨC

Tự nhận thức rất quan trọng để tăng sự có mặt trong giây phút hiện tại của huấn luyện, đặc biệt khi xác định những thành kiến của chúng ta. Nhờ tự nhận thức mà chúng ta bắt đầu tìm hiểu cách suy nghĩ của chính mình có thể ngăn cản khách hàng có được nhận thức mà họ mong muốn để tiến tới kết quả họ ao ước. 

Để huấn luyện có thể đáp ứng nhu cầu của khách hàng, người huấn luyện không chỉ cần để ý đến cách xử lý suy nghĩ và cảm xúc của khách hàng mà cả bản thân họ. Chúng ta thường bị hạn chế trong khả năng tạo ra tiềm năng nhận thức để hành động bằng chính tư duy và định kiến của mình. Là một huấn luyện viên, chúng ta cần nhận thức được định kiến của chính mình - cách chúng ta lắng nghe, những gì chúng ta đưa vào và những gì chúng ta loại bỏ để chúng ta hiện diện đầy đủ trong giây phút hiện tại với tư cách là người lắng nghe và tiếp nhận toàn bộ câu chuyện của họ.

XUẤT HIỆN NHẬN THỨC

Khi hoàn toàn nhập tâm và lắng nghe, nhận thức bằng tất cả các giác quan một cách nhịp nhàng, có thể huấn luyện viên đó sẽ hỏi khách hàng của mình bằng câu hỏi có sức nặng hoặc bắt chuyện trực tiếp để thúc đẩy suy nghĩ sâu hơn.

Vai trò của huấn luyện viên là cung cấp một không gian tiềm năng để nhận thức có thể xuất hiện. Huấn luyện không thể tạo ra nhận thức cho khách hàng hoặc có nhận thức đại diện cho khách hàng. Thỉnh thoảng người huấn luyện viên có thể nói những câu như: “Chà, điều đó thật mạnh mẽ”. Chỉ vì huấn luyện viên nghĩ rằng điều đó thật mạnh mẽ không có nghĩa là khách hàng cũng thấy như vậy. Trong thời điểm này, huấn luyện viên như lấy đi cơ hội kết nối với họ và niềm vui nhận thức của họ. 

Bạn cần biết khách hàng đang trải nghiệm việc thấy nhận thức xuất hiện, nếu họ im lặng khi bạn trò chuyện hoặc hỏi và sau đó nói những câu như: “Hmmm...Hãy để tôi suy nghĩ về điều đó”. Họ có thể nói: “Đó là một câu hỏi tuyệt vời”. Hoặc không nói điều gì cả. Thông thường, bạn sẽ biết nhận thức xuất hiện khi khách hàng im lặng hay trầm tư suy nghĩ. 

Với tư cách là huấn luyện viên, bạn có thể bày ra những dấu hiệu nhận thức vừa xuất hiện và cho khách hàng không gian để suy nghĩ và đối chiếu nhiều hơn. Hãy hiện diện hoàn toàn và chỉ lắng nghe. Các huấn luyện viên thường bỏ lỡ những khoảnh khắc vàng bởi vì họ vẫn đang nói hoặc nghĩ về điều mà họ muốn nói tiếp. Bạn bỏ lỡ chính điểm huấn luyện khi bạn bước vào hay quá trình nhận thức mới xuất hiện, hoặc không nhận thức được điều gì đang xảy ra với khách hàng.

Cho phép khách hàng xử lý suy nghĩ hay cảm xúc. Sau một lúc, nếu khách hàng không nói gì, bạn có thể hỏi một câu hỏi, chẳng hạn, “Tôi có thể hỏi một câu hỏi để có thể tiết lộ cho bạn điều gì đó không?”. Hoặc nếu khách hàng trở nên trầm lắng và suy tư, bạn có thể hỏi khách hàng “ Tôi có thể hỏi rằng bạn đang nghĩ gì (cảm nhận điều gì) ngay lúc này?”.

 TỪ NHẬN THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG

Khi nhận thức mới xuất hiện được khám phá, bạn thường đặt câu hỏi liên quan đến việc xây dựng hành động như “Bạn muốn làm gì với điều bạn vừa nhận ra?”. Các huấn luyện viên thường bỏ qua cơ hội để xem khách hàng có muốn tạo dựng hành động hay không, ngay cả khi hành động đó chỉ đơn giản là dành nhiều thời gian hơn để suy nghĩ về những gì đã nhận được. Khi bạn có mặt suốt quá trình, bạn sẽ biết lúc nào là lúc để hỏi khách hàng đã sẵn sàng bước tiếp theo hay họ muốn tiếp tục với nhận thức mới xuất hiện kia. 

Lắng nghe khách hàng và hỏi xem họ muốn chuyển sang bước tiếp theo như thế nào. 

Mục tiêu cuối cùng của huấn luyện là hỗ trợ khách hàng nhận thức được cách bước tiếp để tiến về kết quả họ mong muốn. Chúng ta giúp đỡ được khách hàng tốt nhất khi chúng ta tham gia vào chính việc khám phá bản thân để bỏ qua những định kiến khi lắng nghe. Chúng ta có trách nhiệm tập trung toàn bộ tâm trí để lắng nghe giọng nói riêng biệt của họ và khai thác những điều tuyệt vời của họ. Khi chúng ta hoàn toàn nhập tâm và lấy khách hàng làm trọng tâm, chúng ta có thể đưa ra một câu hỏi có sức nặng để dẫn dắt xuất hiện những nhận thức mới. Khi thổ lộ, lặng im, hiện diện ở hiện tại và cho phép khách hàng tranh đấu với những nhận thức mới đó và quyết định những hành động cần thực hiện. Đây là niềm hạnh phúc của huấn luyện và khách hàng khi hợp tác cùng nhau để tạo nên thành công.

 

Nguồn: ICF

 

COMMENT